Nhà hát cổ ở Orange (tiếng Pháp: Théâtre antique d'Orange) là một nhà hát kiểu La Mã cổ ở huyện Orange thuộc tỉnh Vancluse miền Nam nước Pháp. Được xây dựng dưới thời vua Augustus vào thế kỉ 1, đây là một trong những nhà hát La Mã được bảo tồn nguyên vẹn nhất còn tồn tại và hoạt động đến ngày nay. Năm 1981, cùng với khải hoàn môn Orange và các công trình phụ cận của mình, nhà hát đã được UNESCO công nhận là Di sản thế giới.
Orange ngày nay được thành lập vào khoảng năm 40 TCN dưới cái tên Arausio bởi các cựu chiến binh của quân đoàn II La Mã do Julius Caesar chỉ huy. Giống như nhiều thành phố khác của thời đại Pax Romana (thời kì thịnh trị của đế quốc La Mã), vùng đất này đặc biệt phồn thịnh dưới thời vua Augustus và nhà hát Orange, được xây dựng vào khoảng thế kỉ 1 là minh chứng cho điều này.
Tuy vậy cùng với sự suy tàn của đế quốc, nhà hát Orange cũng bị đóng cửa năm 391 và bị hủy hoại do cướp bóc và phá phách. Trong thời Trung Cổ nhà hát trở thành một địa điểm quân sự rồi nơi trú ngụ của những người chạy nạn do Chiến tranh tôn giáo xảy ra vào thế kỉ 16. Mãi đến năm 1825, kế hoạch trùng tu đầu tiên cho nhà hát Orange mới được tiến hành nhờ sự vận động của giám đốc phụ trách di tích lịch sử Pháp là ông Prosper Mérimée. Đến cuối thế kỉ 19 công việc tu sửa hoàn thành, đây là công trình của kiến trúc sư Simon-Claude Constant-Dufeux. Năm 1981, cùng với khải hoàn môn Orange và các công trình phụ cận của mình, nhà hát đã được UNESCO công nhận là Di sản thế giới. Để bảo vệ phần tường của sân khấu, năm 2006 người ta đã cho dựng thêm một tấm mái bằng kính và thép thay thế cho mái thời La Mã đã bị hủy hoại từ lâu.
Từ năm 1869 người ta bắt đầu tổ chức một festival thường niên tại nhà hát.
Sức chứa của nhà hát Orange là từ 9.000 đến 10.000 chỗ ngồi. Các hàng ghế được bố trí theo hình vòng cung với tâm điểm là sân khấu chính. Đây là dạng kiến trúc thường gặp của các nhà hát thời La Mã. Bức tường của sân khấu được trang trí bởi các hàng cột và các hình vẽ tiêu biểu của thời La Mã.